Thứ Sáu, 31 tháng 10, 2014

Re: [Official Thread] Review về Nghề Vệ Sĩ - Đời ko như mơ?

Re: [Official Thread] Review về Nghề Vệ Sĩ - Đời ko như mơ?

Phần 4 : Sa đọa
Nếu các bác làm vệ sĩ thì một ngày các bác sẽ phải đưa đón nó không dưới 10 địa điểm ở Hn này. Nắng cũng như mưa,kể cả khi lạnh sun tr*m các bác vẫn phải nghe điện thoại và phóng xe đi đón nó.
EM còn nhớ một hôm em định xin về sớm nhưng con kia vẫn cố gắng kéo em vào trong Next cùng với nó,lần này nó kéo em vào cùng để trả tiền cho nó + mấy con bạn nó đập phá .Nói thật chứ em chẳng ham hố mấy cái này, vào bên trong nhạc thì ầm ầm,mùi rượu với thuốc bốc lên tận óc,em đứng một lúc mà oang hết cả đầu.
Ngồi ở bàn ăn hoa quả,uống rượu chém gió với thằng lái xe của một em khác ngồi bên cạnh.Thằng này thì ít hơn em một tuổi,cũng lên Hn kiếm sống rồi xin vào trong trung tâm đào tạo vệ sĩ,cuối cùng đi thi thì được xếp cho vào làm vệ sĩ nhà con này.
Nghe thằng bé kể " ko biết anh làm bên chị kia thế nào chứ bên bà chị này,em suốt ngày phải đi dằn mặt đánh ghen mấy đứa con gái,nhục vl lắm anh ạh".
Nghe thằng bé nói nhìn nó mà thấy tội thật,đàn ông con trai mà đi đánh ghen thì đúng là ko có lỗ nào để mà chui xuống,thấy nó kể cũng thật thà,em cũng thấy lạ,hỏi nó xem bên đấy đánh ghen là sao,vì thật sự em nghĩ "vệ sĩ éo gì mà giờ lại biến chất phục vụ cả công tác đi đánh ghen thế này Em bảo nó luôn :
" Thế là thế éo nào"
Thằng bé cầm chai Chivas 38 đổ đầy ly nó,cầm lên uống ực một cái trông rất sầu đời,mà nhìn cũng ngầu ,nó quay sang kể " ĐM,thì cứ dăm bữa nửa tháng lại đi cùng con chủ,đến nhà một con ất ơ nào đấy,đánh dằn mặt nó chứ sao.". Em nghe xong cũng ko hiểu lắm về cái con chủ thằng này,chả lẽ nó cứ mấy ngày lại yêu một thằng à,hay nó yêu một thằng bị thằng này nó cắm sừng?.
Em quay sang hỏi thằng ku thì nó bảo con này cũng đ* lắm,bình thường thì ko sao,cứ hôm nào lên club về là lại lôi thêm một thằng vào trong xe về nhà cùng Em trố mắt nhìn nó,quên cả hút thuốc,nó hình như cũng thấy em ngạc nhiên nên bồi cho thêm câu chốt : " Anh nhạc nhiên éo gì,ngay cả em còn ngủ suốt với con đấy nữa là ".
"Vl thật",em đang hút thuốc khản giọng mà nghe đến đoạn đấy cũng cố gắng thốt lên 2 từ đầy bất ngờ đó..
Mà em thề là cái con chủ thằng này là con bạn con M,thân hay ko em éo biết nhưng khi em nhìn qua nó,thật sự là nó ko có nét gì là hư hỏng cả,vớ vẩn nhiều lúc em còn thấy con này nó còn ngoan hơn cả con M,con M thì tóc xanh tóc đỏ,hôm nay vàng,mai lại nâu. còn con này thì em thề là em nhìn nó trông nó hiền cực,tóc thì ko nhuộm,để dài uốn hơi xoăn đằng đuôi.,suốt ngày mặc váy hoa cầm theo cái túi hồng nhìn đáng yêu vl. Ai ngờ đâu....
Ngồi nhìn thằng bé xoay xoay cái cốc rượu trong âm thanh chát chúa mà em nghĩ về mình,chắc cũng là do em có các cụ phù hộ nên ko xin việc nhầm vào làm trong cái nhà khốn nạn,lại xin được vào nhà của em M,mặc dù ngày ngày bị ăn hành nhưng còn đỡ hơn rất nhiều so với đi đánh ghen Gì chứ làm thằng đàn ông con trai mà đi đánh ghen đứa con gái thì nhục lắm các bác ạh,em gặp trường hợp bắt em làm thế thì thà em nghỉ việc cho nhanh
Ngồi một lúc thấy đau đầu khủng khiếp,em định ra gọi con M về thì thấy nó cùng với lũ bạn nó đi từ chỗ sàn nhảy vào bàn ngồi.Nhìn đồng hồ cũng hơn 1h sáng,em chưa kịp bảo thì con M đã quay sang em bảo hôm nay về sớm,em chỉ đợi có thế,chạy ra lấy xe đưa luôn nó về nhà trong tâm trạng hứng khởi.
Trước khi đi bất chợt tự nhiên em ngoái lại nhìn con bạn nó lên xe,đúng như lời thằng ku kia kể,em nhìn thấy một thằng nữa lên xe cùng nó..,tự nhiên lúc đó em nghĩ lại về cái câu " ko nên đánh giá con người qua vẻ bề ngoài " thấy đúng quá.
Trời hôm nay lạnh quá,lúc vào trong xe mới thấy ấm hơn,thế mà con M nó còn mặc váy ngắn đi chơi,chẳng hiểu nổi nó nghĩ gì nữa.Em đang nghĩ mông lung,nhìn xuống thì thấy con bé này ngủ từ lúc nào,"chắc nó nhảy nhiều quá nên mệt thôi".Một lúc sau,em để ý thấy nó cứ co rúm người ở ghế sau.Em vội dừng xe, đưa tay sờ trán nó thì thấy trán nó nóng lắm,chắc là con này bị sốt mà có khi lây em cũng nên.
Bây giờ mà đưa nó về nhà thì nhà nó chẳng có ai,hàng thuốc thì cũng ko mở cửa giờ này,chả lẽ cứ vứt nó ở nhà ? Đêm nó sốt lên bị co giật thì bỏ mẹ . Nghĩ được một lúc,em quyết định lại đưa nó về phòng mình thì đúng lúc ấy nó có điện thoại,nhìn nó mệt mà vẫn cố gắng gượng lấy cái di động trong túi xách,em bảo nó
" Mệt thì nằm ngủ đi,còn nghe cái gì nữa,mai dậy rồi gọi lại sau "
Con bé như bỏ mặc ngoài tai lời em nói,lấy di động ra nghe.Nó để loa to nên em mặc dù nghe được từ có từ không nhưng cũng đủ hiểu là thằng bỏ mẹ nào lại gọi rồi.
Nghe trong điện thoại cái giọng ồm ồm hơi tí là " nhớ em" rồi lại " muốn gặp em lúc này " em biết ngay cái thằng này chắc cũng vừa bay lắc về,đang phê thuốc muốn giải tỏa nhu cầu nên gọi cho con M đây mà.
Y như rằng ,điều em đang nghĩ đã đúng,con M nó nói luôn " Đợi em một tí,15' nữa em đến ngay " rồi nó quay sang bảo em " Anh chạy ngược lên Lạc Long Quân cho em nhé,em có hẹn ở đó bây giờ ".
Em định quay sang bảo nó " Đừng đi nữa,em sốt rồi đấy" thì thấy nó đang trang điểm,đánh son các kiểu để gặp thằng kia,mà con này đã muốn thì khó ai có thể cản nó được lắm,thế nên em cũng kệ chẳng biết làm gì được.
Nhìn nó mệt mà trang điểm trông đến khổ,việc éo gì phải lụy tình như thế cơ chứ,trên đời này thiếu éo gì thằng mà phải lụy một thằng đến mức 2h sáng rồi mà còn cố gắng qua gặp nó,rồi đến khi nó chán rồi lại bỏ nhau thôi.Ngu thật.

Đưa nó đến điểm hẹn nằm trên đường Lạc Long Quân,em cũng đoán ra được là thằng kia nó rủ vào nhà nó chứ éo phải về khách sạn,mấy thể loại thế này em đã nhìn thấy hay nghe kể nhiều rồi,bay ở sàn chán xong dạt ra xa trung tâm vào nhà một thằng nào đó giàu giàu để đốt bay tiếp.
Giống như những gì em nghĩ,đi được một đoạn,con kia nó chỉ ngay đến ngõ có một cái biệt thự to đùng đang tắt đèn đóng cửa,em bảo nó :
" Chắc nhầm địa chỉ rồi,nhà này tắt đèn thế này ngủ hết thì ai mở cửa nữa,đi về ngủ thôi "
Nó chẳng nói câu gì,lôi cái di động ra bấm tít tít gọi cho thằng lợn vừa nãy. Một lúc sau cánh cửa kéo tự động dần dần mở lên,bên trong có một thằng chạy ra lôi con M vào bên trong.Thằng đấy vừa chui đầu vào trong xe thì em chỉ muốn đóng cửa dập cái đầu nó một cái cho nó chết mẹ nó đi,người thì gầy mà còn xăm trổ đầy mình,để tóc mái bằng cạo hai bên bạc trắng nhìn lấc ca lấc cấc,đã thế nó nhìn thấy em cũng éo thèm bảo một câu,trông như một cái thằng nghiện biến thái bệnh hoạn đúng thể loại mà em ghét . Thằng oắt con đập đá xong yếu quá ko rìu nổi con M đi cứ loạng choạng như sắp ngã,nhìn thằng lợn này em nghĩ đạp cho cái chắc bay xa hàng trăm mét .
Nhìn nó đưa con M lên xong em cũng lùi xe chuẩn bị đi về,mà cũng không hiểu sao em cứ có linh tính ko yên tâm về con M,nếu không muốn gọi là lo cho nó,mà em nghĩ " giờ mình lo thì có giải quyết gì được,chả lẽ đập cửa gọi thằng ất ơ đấm cho nó một trận xong đưa con M về à,hâm vừa thôi "

Nghĩ mông lung một lúc thì có tiếng còi xe đằng sau vang lên,xe em thì đang lùi nên ra hiệu cho nó lùi lại vào góc cua khác.Xe em lùi xong thì cái xe kia nó tiến vào đúng cái nhà con M vừa vào.Em nhìn kĩ thì thấy có 2 thằng nữa nhảy xuống xe,cả 2 thằng đều gầy éo khác gì thằng ất ơ vừa nãy ,ăn mặc quần áo thì xộc xệch,tóc thì như cái mào gà,để thêm cái đuôi sam dài qua gáy. Một trong 2 thằng bọn nó lôi điện thoại ra gọi,chưa đầy 1' sau có người ra chạy xuống mở cửa..

Đó chính là cái thằng ml vừa nãy ,em thề là tâm lý em lúc này bất ổn cực kì,cảm giác cứ như sắp có gì không hay xảy đến với con M,đang nghĩ thế bấc giác tự nhiên em để ý đên cái phòng tầng 3 của cái nhà ấy sáng đèn.Tuy là cửa sổ đã kéo rèm mỏng hai bên nhưng ánh đèn rọi ra em vẫn đủ để nhận ra là cái mái tóc dài chấm lưng với cái túi xách hình ngôi sao đặc biệt không ai có của con M. Và cái quan trọng nhất là em để ý thấy trên đó có 1 thằng nữa đang kéo tay con M.
" Cái đm nhà bọn nó chứ,biết ngay là có chuyện mà ". Em nhớ lúc đấy mình chỉ kịp nghĩ thế,xong lao ra khỏi xe chạy thẳng lên chỗ 3 thằng ôn đang đi vào kia.Đến chỗ thằng ất ơ ban đầu đứng ,em quát nó luôn :
" Đm mày,con M nó nằm ở đâu "
Thằng ất ơ này nó đứng nhìn em như kiểu thái độ với nó,xong nó trừng mắt nhìn em hất hàm hỏi :
"Liên quan l gì đến mày,đm,thích sủa không "
Vừa nói xong em đang điên ức chế ko kìm được như mọi khi cho nó ngay một đạp vào ngực.Thằng ôn đấy nó yếu quá ,vừa ăn đạp một cái đã nằm lăn ra ôm ngực rên,em tiện chân sút thêm cho một cái vào mặt nữa,máu mũi nó với mặt chảy ra hai bên ,
Xong em định quay sang hai thằng kia hỏi thì ăn ngay cái tuýp vào vai . Em thề là lần này tuy éo phải lần đầu em ăn tuýp nhưng đau vl các bác ạ,như kiểu tê hết một bên vai ấy.
Thằng tóc đuôi sam liên mồm vừa chửi : " Đm mày " vừa lấy cái tuýp định vụt em tiếp.
Lúc nó vụt xuống thì em cầm được đầu tuýp của nó,kéo giật lại được cái tuýp thì cả cái đạp từ đâu bay đến,em ngã mẹ ra sau cùng với cái tuýp văng rõ xa. Em đau quá nhưng lồm cồm bò dậy thật nhanh,vớ lấy cái tuýp vừa nãy chạy tới vụt thật mạnh vào đầu thằng tóc đuôi sam,nó ngã khụy xuống ôm đầu thét,máu từ trên trán nó chảy xuống dưới sàn nhà cứ tong tỏng.
Còn thằng kia thấy thế lùi lùi lại thì em cầm ngang tuýp đập thẳng giữa mặt nó,thằng chó giơ tay ra đỡ được nhưng quả đấy em vụt mạnh đến nỗi nó đỡ xong ôm tay chắc đau lắm.
Lúc đấy em tranh thủ cầm tuýp đập mạnh vào ngực nó thì nó nằm hẳn,vừa nằm vừa khóc ,Em lúc đấy chỉ nghĩ kiểu trẻ trâu lấc cấc chưa ăn đòn bao giờ nên bị giờ bị ăn tuýp đã khóc rồi,đúng là bọn này ra ngoài xã hội có khi còn thua xa một con dog.
Em đập 3 đứa xong chạy vòng lên cầu thang tầng 3.,tầng 3 có 4 phòng thì phòng nào cũng có cửa dày cách âm như trong quán karaoke ấy.Có 2 phòng để đèn ,2 phòng tắt đèn.Em tiến sát cạnh một phòng để đèn,xoay nhẹ thì biết cửa không khóa,em mở ra thì ko thấy gì hết,chỉ có nồng nặc mùi cực kì khó chịu,hôi mà nó cứ đặc quánh lại hắc sốc lên tận mũi,em ngửi xong tí thì nôn.
Một phòng nữa sáng đèn thì em biết chắc là con M đang ở trong đó, vặn thử cái chốt ngoài thì em biết cửa phòng cũng ko khóa.Em đứng lùi ra xa rồi dùng sức đạp thật mạnh cửa vào. Đm,vào thì y như rằng,con M đang bị thằng kia nó đẩy nằm xuống sàn,thằng kia nó đang tiêm vào tay con M cái mẹ gì ấy,nó vừa cắm tiêm vào mạch nhưng chưa đẩy cái bên trên xuống ( em ko biết cái đấy gọi là gì nữa ). Nó quay sang nhìn thấy em,định rút cái kim tiêm ra cầm tự vệ thì em lao tới người nó ,hai thằng ngã xuống đất.
Em thề với các bác là thằng này người nó gầy vđ các bác ah,tay như chỉ có mỗi xương thôi ấy. Em xoay vặn lại ngồi hẳn lên ngực nó,hai tay nó em kẹp dưới hai bên đầu gối,rồi bảo nó :
" Đm mày,cái trong kim tiêm là cl gì,nói ko tao giết "
Thằng ôn ban đầu còn chưa sợ,cứ dương cái mặt lên như thách em đánh nó,rồi nó còn sủa :
" Nói cái đm mày à,éo biết bố mày là ai à,giết thử bố mày xem,xem mai cả nhà mày có chết ko "
Đm,em đang điên tiết thì nó còn đổ thêm dầu vào lửa. Thế là em cứ nhằm ngay mặt nó mà đấm,đấm được tầm 4,5 cái thì thấy chân tay nó ko giãy nữa,cứ mềm hẳn đi,mồm thì cứ sùi cả máu cả cái gì trắng trắng ra ấy,nhìn trông sợ lắm các bác ạ
Em mới dừng hẳn vì sợ đánh nó quá tay nó chết thì bỏ mẹ. Em quay sang chỗ con M,thấy nó nằm một chỗ đang khóc. Em dìu nó đứng lên đưa nó vào xe đi về nhà..Trên đường về nó cứ khóc suốt.mà em lại sợ nhất con gái khóc
Sáng hôm sau chuyện đấy thì bố con M biết, em cũng phải kể hết chuyện cho ông sếp em nghe,được thưởng nóng luôn và bảo ko phải lo gì về CA cũng như 4 thẳng ranh kia cả..Sau chuyện đó 2 ngày thì đến một hôm,em với con M bị CA gọi lên triệu tập. Tất nhiên là khi đi lên có cả bố của con M đi cùng và mọi chuyện diễn ra ổn thỏa.Bố con M bồi thường mấy nhà kia + quen biết nên em cũng như con M ko ai phải vào khám cả.
Đây cũng là lần cuối cùng em đánh nhau nhiều như thế này,còn có vì con M không thì em nghĩ là một phần,còn một phần là công việc của em thôi,nó đúng với cái tên của nghề,Vn còn đỡ chứ ở nước ngoài phương tây chắc em mệt hơn rồi.Làm việc gì thì phải làm cho ra các bác ah.
Trên đây là em đã kể cho các bác nghe xong phần 4 của topic [Official Thread] Review về Nghề Vệ Sĩ - Đời ko như mơ?
Quote:
Em nghĩ thế này,có một số bác pm mong em kể chuyện vệ sĩ,cũng có một số bác pm bày tỏ muốn em kể chuyện cuộc sống,thế này thật khó cho em quá vì em viết 1 phần đã hơn 2 tiếng rồi.Thế nên em sẽ cố gắng lồng ghép về nghề vệ sĩ với cả cuộc sống luôn.Còn một số bác bảo em gió hay giống phim thì em ko có ý kiến,em cũng ko bắt các bác phải tin vào câu chuyện của một thằng vệ sĩ như em,các bác cảm thấy nó chân thật đáng tin thì các bác có thể tin và ngược lại.Cuộc sống mà,ai cũng có một ý kiến,còn em thì tôn trọng tất cả các ý kiến đó Nếu các bác đọc xong Phần 4 này có phản hồi tích cực thì em sẽ cho ra thêm phần 5 nhé.
Chúc các bác buổi chiều tốt lành       

Các bạn muốn học tiếng hàn mà chưa có Kinh nghiệm học tiếng hàn thì có thể tìm các phương pháp học tiếng hàn hiệu quả trên mạng hoặc tìm một trung tâm tiếng hàn để theo học nhé!



Thứ Năm, 30 tháng 10, 2014

Re: [Official Thread] Review về Nghề Vệ Sĩ - Đời ko như mơ?

Re: [Official Thread] Review về Nghề Vệ Sĩ - Đời ko như mơ?


Part 3 DROP - Cô chủ
Quote:
Đây là mục part 3 em định viết hôm nay cho các bác nhưng bị Drop do con kia nó củ hành em nhiều quá,thế nên mới chuyển sang chuyện về ông anh xe ôm,nghĩ đi nghĩ lại thấy nhiều bác ko thích lắm nên post cái bản drop em gõ trong word ra đây cho bác nào thích thì đọc,nếu anh em muốn em sẽ viết sang phần 4 tiếp về câu chuyện này
Vì nhiều bác góp ý đưa ý kiến là ko nên để tên con bé là " con bé em vệ sĩ " vì nó dài dòng quá, nên em quyết định gọi tắt tên nó bằng một từ trong tên của nó là M,vì thế nên từ giờ em gọi là con M thì các bác tự hiểu đó chính là " con bé em đang bảo vệ " nhé
Một số bác đã hỏi trong topic là " vì sao ko thấy em nó đi học mà chỉ có bar,club suốt ngày " thì em cũng trả lời các bác là bố con M này thuộc hàng rất giàu và quen được nhiều giám đốc,lãnh đạo làm cho các ban nghành các nhau thế nên ngay cả việc nó học lên Đh em nghĩ chưa chắc đã là thực lực của nó,đối với mấy đứa tiểu thư thế này nếu đã nghĩ đến học thì chắc em cũng đỡ khổ,mà cũng chẳng có chuyện mà kể cho các bác nghe.
Từ năm cấp 3 nó đã nổi tiếng về độ ăn chơi nhảy múa rồi,bố nó đi suốt nên chẳng ai quản nó cả,bà giúp việc thì cũng già rồi,lớ phớ nó đuổi thẳng cổ ấy chứ mà dám ho he ,thế mà từ hồi em làm vệ sĩ cho nó,theo nhận xét khách quan của nó trong một lần đang phê thì nó bảo em là người đầu tiên ko nghe lời nó,bật nó các kiểu
Tính nó thế thôi chứ đôi lúc em nghĩ cũng thương con M,cũng tại nó từ bé đã ko được ai dạy dỗ nên mới như thế này.Đôi khi em tuy là có sợ nó về mách lẻo bố nó trừ lương em thật nhưng nếu nó làm quá lên thì em cũng ko nhịn được,như thầy dạy võ của em bảo " nhịn được cái gì thì nhịn "..em cũng cố gắng mà đôi khi vẫn phạm phải sai lầm
Tuy em với nó suốt ngày đi cùng nhau,nhưng nếu mà tâm sự nói chuyện với nhau chắc cũng chỉ được đôi ba lần.Lần mà em nhớ nhất đó là vào hôm sinh nhật em,đến ngay cả bản thân em đôi khi cũng ko nhớ là sinh nhật mình nữa.Bạn bè cũng chẳng có ai để mà chơi,người yêu thì cũng chẳng có ..thế mà nó nhớ, nó kéo em ra quán ăn tặng quà, chúc mừng sinh nhật em.
Ban đầu em chỉ nghĩ nó trêu đùa gì mình thôi chứ thật sự em cũng ko ngờ tới chuyện nó tặng qua sinh nhật mình đâu về sau nó đưa em cũng bất ngờ phết,cũng thấy con này nó sống cũng tình cảm đấy chứ,tuy ăn chơi sa đọa nhưng ko phải nó là đứa ko biết nghĩ cho người khác.
Em với nó ngồi với nhau hôm đấy cũng là lần đầu tiên em uống rượu với nó,nghe nó kể chuyện từ hồi còn bé sống cuộc sống như thế nào cho đến khi nó lớn.Nó bảo từ bé tuy cuộc sống vật chất của nó đầy đủ thật nhưng nó vẫn ước được một lần bố mẹ đón nó đưa nó về nhà,nhưng chẳng bao giờ có chuyện đấy xảy ra cả,về sau khi vào học cấp 2,thỉnh thoảng nó vẫn bị bọn bạn trêu là đứa ko có bố mẹ..
Lần đầu tiên nó còn lao vào đánh nhau với bọn kia nhưng về sau thì nghe quen dần,cũng chẳng quan tâm nhiều đến điều đó nữa.Sang năm cấp 3 thì bắt đầu sống buông thả trong vật chất,cũng đã từng có thời kì nó tiêu tiền rồi ăn chơi bị HS bắt tạm giam mấy ngày,cũng chỉ mong bố quan tâm đến nó,nhưng chẳng bao giờ nó được như ý .Cứ bị bắt dăm ba ngày là lại được bà giúp việc đến đón về nhà.Em quay sang hỏi nó :
" Thế từ bé đến giờ mấy lần mẹ gặp em?"
Nó chỉ mỉm cười thất vọng chẳng nói gì cả,nhìn đôi mắt nó buồn lắm.Em biết vậy cũng chẳng muốn hỏi thêm nữa..hai đứa im lặng 1 lúc thì nó quay sang hỏi em.
" Anh đã từng yêu ai chưa ? "
Nếu bình thường thì em sẽ nghĩ chắc con này hôm nay lại bị dở hơi,ăn phải quả lú..Nhưng hôm nay thì mọi thứ lại khác,thật đặc biệt so với bình thường,em cũng ko nghĩ nó muốn trêu đùa lúc này,lúc mà cả 2 đứa đang ngà ngà say như thế này.
" Anh cũng đã từng yêu một người nhưng mọi chuyện chẳng ra đâu với đâu cả.."
Nó mở to mắt nhìn em kiểu bất ngờ ấy như là đang hỏi " thật hay chém đấy " làm em tự nhiên thấy hơi lúng túng. Xong con bé cười phá lên,bảo trông em nhìn ngu ngu,như con milu nhà nó. ĐM,Thế là em điên hết cả tiết,đang định đứng dậy đi ra xe ngồi thì nó giữ lại bảo
" em đùa đấy,anh mà giận dỗi thì anh càng tự nhận mình là đúng đấy "
Nó nói thế thì em chịu mẹ rồi,còn làm gì đc nữa,thế là lại ngồi xuống nghe nó kể về cuộc sống,về người yêu của nó.Con này nó hát thì hay thật ( em đã từng nghe nó hát 1 lần trong xe ) nhưng kể chuyện thì em thề là dở như hạch các bác ạ.Nó tạo cho cảm giác người nghe muốn ngáp và muốn đi ngủ,ngủ càng nhanh càng tốt. .
Chắc nó cũng biết ý thế nên lấy di động ra cho em xem ảnh ny nó,toàn mấy thằng tóc xanh đỏ,lúc chuyển qua cái ảnh 1 thằng ăn mặc vest bảnh bao đứng đắn thì em bảo nó là " trông cũng được đấy ". Nó đốp luôn vào mặt em câu " Nó gay đấy,anh thích à " Vl,em nghe xong choáng luôn,nhìn thằng ku sáng sủa thế mà lại gay,tưởng tượng cảnh thằng kia nó ưỡn ẹo múa cột trước mặt em mà em rùng cả mình
Hai đứa uống rượu xong thì đi về,em thì còn tỉnh chứ M thì nó say quá rồi,đi ko nổi em phải rìu nó lên xe. Thế mà vừa lên xe thì nó nôn ra tung tóe,hic,báo hại hôm sau em phải cả ngày đi cọ sàn xe lau kính các kiểu . Đang đưa nó đi trên đường về thì nó bảo chưa muốn về nhà,muốn em đưa nó về phòng chung cư của em.
Em vừa mới nói " Thôi em về đi rồi hôm sau..." nó đã ngắt lời quát " Có đưa tôi đến ko thì bảo,ko đưa thì mai xin nghỉ việc nhé "..Ơ đệch,thế là em lại phải lóc cóc đưa nó lên phòng em.
Lúc dìu nó lên thang máy mà người nồng nặc mùi rượu,em cũng éo hiểu sao mà uống có 2 chai vang pháp mà nó lại say như thế này được.
Vừa vào đến phòng,dìu nó xuống giường là nó lại làm cho phát nữa,hic, em thề với lòng là từ lần sau có cho tiền em cũng éo đưa con này đi uống rượu nữa.
Nôn xong nó còn nói lăng nhăng anh lấy cho em cái nọ,lấy hộ em cái kia nữa.. Em thì đang bực mình thì chớ ,cố gắng kìm chế ko lại nói thẳng " Có mà lấy cho cô cái dép vào mặt ấy " thì thể nào cũng có chuyện.
Nó nằm lăn ra được 1 lúc thì ngủ,mà lúc ngủ thì con này nhìn rất đáng yêu các bác ạ :(,như em đã tả ở part 1 rồi ấy,haiz,cứ phải kìm với lòng mình công việc là công việc,đừng làm gì để đi quá xa.
Các bạn muốn học tiếng hàn mà chưa có Kinh nghiệm học tiếng hàn thì có thể tìm các phương pháp học tiếng hàn hiệu quả trên mạng hoặc tìm một trung tâm tiếng hàn để theo học nhé!


Thứ Tư, 29 tháng 10, 2014

Re: [Official Thread] Review về Nghề Vệ Sĩ - Đời ko như mơ?

Re: [Official Thread] Review về Nghề Vệ Sĩ - Đời ko như mơ?

Phần 3 : Lăng kính của người xe ôm
Cuộc sống vệ sĩ ko như nhiều người nghĩ,và bản thân những người trong cuộc mới hiểu được nó khó khăn như thế nào Em cũng vậy,đôi lúc cũng muốn bỏ quách cái nghề này cho xong,nhưng nghĩ đi nghĩ lại,thì thấy có nhiều thứ nghề này có mà mình ko muốn rời ra được. Tính em là như thế,thích trải nghiệm cuộc sống,thích nhìn cuộc đời của một lăng kính nhiều màu sắc khác nhau.
Mỗi người một số phận,một hoàn cảnh khác nhau,khi em làm nghề này,em quen được cũng ko phải là ít,nào là đại gia,doanh nhân,giám đốc...cho đến những công chúa,quý tử tiêu tiền như nước..Nhưng có lẽ những người mà em hay nói chuyện nhất,hay tìm hiểu về họ nhất,lại là những người lao động,đặc biệt là lao động về đêm.
Khi màn đên buông xuống,các bác ở trong nhà có thể được nằm điều hòa mát lạnh online thì đâu đó trong cái xã hội này vẫn có những người lao động,họ làm cả ngày để mưu sinh và buổi tối vẫn tiếp tục làm như vậy.Nó như là 1 cái guồng quay của bánh xe,luôn quay đều từ ngày này qua ngày khác,chỉ khi tiếp xúc với họ các bác mới biết là mỗi người trong họ cuộc sống khổ đến thế nào.
Em quen một ông anh làm nghề lái xe ôm cạnh chỗ club em hay chở con kia đến.Ngày ông ấy ngồi đó từ sáng cho đến đêm,tầm 1h sáng gì đó thì đi về,hôm sau 7h lại ra đó ngồi bắt khách.Ban đầu em cũng chẳng nói chuyện gì với lão đấy,mà về sau anh em hay đứng cạnh nhau,mời nhau điếu thuốc thành quen.Nói chuyện được một thời gian ra lại thành hợp,chắc có lẽ là vì 2 thằng đều có công việc gần giống nhau,đều phải ngồi trên xe chở khách đi đây đó,đều có những khoảng thời gian cầm điếu thuốc nhìn biết bao nhiêu chuyện thị phi của xã hội.
Có những đêm 12h,1h mùa đông lạnh giá,em chở con kia đi club như thường lệ,vẫn thấy lão ngồi đấy đợi khách,mưa cũng như nắng,chưa thấy lão nghỉ một buổi nào cả.Về sau nói chuyện hỏi ra mới biết,lão cũng có gia đình,có 2 đứa con một trai một gái còn bé..và cái thương nhất là vợ lão này bị tai nạn giao thông mất hồi đầu năm ngoái,nghe lão kể em thấy cảm giác mang mác buồn.
Rít một hơi thuốc,mắt lơ đãng nhìn vào khoảng không,lão bảo em :
"Thế nên nhiều khi đi làm xe ôm,muốn nghỉ cũng đâu có nghỉ đc,nghỉ thì bỏ cái gì vào miệng mà ăn,nghỉ thì lấy đâu ra tiền nuôi 2 đứa trẻ...,mày còn trẻ chưa hiểu hết đâu.."
Nói xong lão đưa em xem tấm hình hai vợ chồng chụp chung kẹp ở trong ví,.tấm ảnh cũ chụp hình hai người mặc áo cưới ôm nhau cười,em xem mà cảm thấy xót xa quá,mới đây thôi hai người còn hạnh phúc mà sao giờ đây.
Nhìn tấm ảnh hai vợ chồng,em bất chợt quay lên định hỏi lão về hai đứa con thì bắt gặp ánh mắt buồn,tựa như sắp khóc.,chắc cũng phải là một người yêu vợ nhiều lắm nên mới có nhiều cảm xúc như vậy.
Đốt thêm điếu nữa,lão kể tiếp :
" Anh với chị nhà sống với nhau được 3 năm rồi,trước ở quê,sau cơ cực quá đành ra Hn kiếm sống,anh thì hồi trước xin làm bên cầu đường,còn chị nhà thì làm bên xí nghiệp may.2 vợ chồng cũng tích góp vay mượn mua được cái nhà nho nhỏ ở gần Gia Lâm,sau này khi sinh đứa thứ 2 được hơn một năm thì chị mất..Hôm đó là sinh nhật vợ,anh còn xin về sớm đón 2 đứa về nhà nấu cơm,đợi mẹ nó về bất ngờ..vậy mà ...."
Đôi bàn tay run run như ko cầm nổi điếu thuốc đang cháy,rồi lão khóc.Khóc thật sự các bác ạ,nhìn tội lắm..Em đứng bên cạnh mà chẳng biết nên làm gì nữa,đành an ủi lão về cố gắng sống vì còn 2 đứa trẻ ,nó đã mất mẹ rồi nên giờ cần nhất môt người bố nghị lực,phải sống vì các con nữa.
Lão nghe xong cũng bảo đỡ hơn nhiều,rồi hỏi về cuộc sống của em này nọ,em kể xong thì lão bảo cứ phấn đấu rồi cố gắng tìm một người vợ mà lập gia đình,rồi lão bảo thế này " tiền đôi khi nó quan trọng,mày có thể phấn đấu cả cuộc đời vì nó,nhưng về sau, khi mà có tuổi mày mới hiểu là gia đình mới là cái quan trọng nhất.Anh đã từng gặp nhiều người giàu,có địa vị trong xã hội,chưa thấy mấy ai trong số họ có gia đình hạnh phúc đâu,hết chồng ăn nem rồi vợ lại ăn chả,nếu ko phải 2 vợ chồng thì các con hư..Nó như là cái bập bênh ấy,mày phấn đấu nhiều tiền, đặt một bên bập bênh trĩu nặng xuống thì bên kia sẽ đẩy lên khỏi cái thăng bằng nó vốn có,và ngược lại nếu mày chỉ nằm nhà chơi ko kiếm tiền thì cái bập bênh nó cũng bị lệch. Chỉ khi nào mày hiểu được phải hài hòa hai thứ thì cái bập bênh mới thăng bằng được. Cuộc sống nó cũng vậy thôi nếu mày biết cách cân bằng nó thì anh chắc chắn mày sẽ hạnh phúc chẳng phải lo nghĩ gì cả "
Nghe lão nói em cũng suy nghĩ nhiều từ hôm đấy,thật ra thì đối với một người từng trải gặp nhiều chuyện như vậy mà còn nghĩ được như thế thì em thật sự nể phục.Nể phục vì 1 phần những người hoàn cảnh lâm vào khó khăn như lão mà còn cố gắng đứng dậy được.Cái cách suy nghĩ hay cái cách ăn nói của lão em có cảm giác lão luôn cố nén đau thương của một người chồng vào một góc trong con người mình,còn cái người làm xe ôm hiện giờ đấy chỉ là một người bố sống vì các con qua ngày.
Cuộc sống mà,luôn có những thứ bất ngờ mà mình ko nghĩ tới,nó có thể là niềm vui,nỗi buồn hay thậm chí là bi kịch. Cái quan trọng là các bác đối diện với nó như thế nào khi nó xảy đến và sau đó giải quyết nó ra sao,các bác có thể chọn cách sợ hãi,buồn bã,lao vào chất kích thích hay thâm chí là tự tử cũng chẳng ai cấm các bác cả,cái quan trọng ở đây là khi các bác nhìn ra ngoài kia,gặp những người như ông anh xe ôm em vừa kể thì các bác mới thấy trong cuộc sống có nhiều người nghị lực lắm,những người mà những bộ phim chẳng thể nào khắc họa hết được họ,nhiều khi em nghĩ số phận của họ mới chính là những bộ phim nên chiếu cho mọi người cùng xem.
Để đến một ngày,khi mình bất chợt được làm diễn viên chính,thì lúc đó mình sẽ biết được cách đóng phim thế nào.
Em đã từng đọc một cuốn sách,mà trong đó có một câu em rất tâm đắc thế này( câu này chắc hẳn cũng có nhiều người biết ):.
"Cuộc đời mỗi người như là một show diễn,và khi tới giờ diễn ( show time) thì chúng ta lại phải đóng các vai diễn khác nhau. Ví dụ như khi đi làm thì ta đóng vai một thằng luôn cúi đầu dưới sếp,khi đi với bạn bè thì đóng vai một người luôn hết mình trong mỗi cuộc nhậu,khi đi với người yêu thì đóng vai một người tình hoàn hảo và khi về nhà luôn đóng vai một người con ngoan ( hoặc một người cha tốt)
Và cái quan trọng nhất để show diễn đó thành công các bác biết là gì ko ??
Đó chính là ko được để nhầm lẫn giữa các vai với nhau."
Nếu các bác chỉ cần nhầm lẫn giữa các vai diễn thôi thì show diễn này sẽ sụp đổ hết và rất khó để bắt đầu lại một show mới.Đây cũng chính là show diễn quan trọng nhất trong mỗi cuộc đời chúng ta.
Đó là câu nói em luôn nghĩ tới hàng ngày,thậm chí đôi khi luôn nghĩ tới hàng giờ khi em đi làm vệ sĩ,đôi khi nó còn giúp em tạo ra một bức tường chống lại những cám dỗ trong nghề.
Haizz,hôm nay em bị con kia nó lôi qua hết chỗ này đến chỗ nọ nên có thể mạch văn bị ngắt đoạn ko lưu loát,mong các bác thông cảm.Đáng lẽ ra ban đầu em định viết về con kia nhưng mà nghĩ lại thấy mình còn nhiều câu chuyện về cuộc sống muốn cho các bác biết.
Trên đây là phần 3 em viết phục vụ các bác.Em sẽ cố gắng viết phần 4 nếu các bác thấy hay và phản hồi tích cực
Chúc các bác buổi chiều tốt lành  
Các bạn muốn học tiếng hàn mà chưa có Kinh nghiệm học tiếng hàn thì có thể tìm các phương pháp học tiếng hàn hiệu quả trên mạng hoặc tìm một trung tâm tiếng hàn để theo học nhé!